Thứ Ba, 9 tháng 3, 2010

Giá trị của niềm tin


Nếu một người đem câu hỏi "Bạn định nghĩa niềm tin như thế nào?" đi hỏi những người khác nhau, mình tin rằng, họ sẽ nhận được những câu trả lời có thể rất khác nhau. Vì niềm tin là một điều rất trừu tượng. Hôm kia, mình nghe cô bạn nói về việc người iu mình...blah blah...đại loại là bạn có thể bắt gặp câu chuyện có mô típ như vậy và...nó không phải là hiếm. Nếu là mình, bạn sẽ làm gì? Mình đã đem chuyện này hỏi lại người iu mình một cách thẳng thắn nhưng không "nghiêm trọng". Một cô bạn mình không hỏi, gim hàng để đó. Một cô khác lại bí mật theo dõi. Một cô khác thì lập tức dằn mặt. Một cô khác cằn nhằn vô cớ (thực ra là có cớ). Vì sao mình chọn cách hỏi thẳng? Mình tin rằng "trao đổi trực tiếp" là hình thức truyền thông tin nhanh và chính xác nhất. Có bạn nói, làm vậy người iu (hoặc chồng) sẽ nói là không tin tưởng. Mình không cho là vậy. Nếu không tin tưởng, chắc hẳn mình đã theo dõi. Vì đã không tin rồi, hỏi thẳng cũng không giải toả được (do trong đầu đã có ngờ vực, làm sao tin được lời nói ra). Chính vì có lòng tin mà mình mới hỏi. Hỏi để nghe lời giải thích, để hiểu hơn về cách suy nghĩ của người ấy, hỏi để người ấy bộc bạch tâm tư nếu cần giãi bày, hỏi là để quan tâm. Khi hỏi, nghĩa là đã tin. Khi hỏi, ngầm cho người ấy biết mình quan tâm và mình tin tưởng. Vì hai con người không phải lúc nào cũng hiểu nhau 100%, lúc nào cũng đọc được suy nghĩ của nhau. Hai người vẫn cần trao đổi, cần thảo luận, cần tương tác để hiểu nhau. Vì có hiểu tình yêu thương mới thật sự. Vì hiểu mới có niềm tin thật sự. Giá trị của niềm tin nằm ở sự thấu hiểu.

Thứ Tư, 17 tháng 2, 2010

Mùa xuân...


Mấy ngày Tết chộn rộn, nhà cửa khách khứa liên tục nên không có thời gian viết lách. Miền Nam đúng là không có mùa xuân, không có "mưa xuân lắc rắc rơi" hay "chút se lạnh của gió đông còn vương vấn". Thôi thì cứ xem Tết là xuân vậy để ngân nga trong lòng "một năm bắt đầu từ mùa xuân", để hi vọng một năm mới tốt đẹp hơn :).
Điểm lại năm cũ chút xíu, năm 2009, mình không làm được gì nhiều tuy nhiên bệnh tình đã khỏi. Đôi lúc, vẫn cảm thấy không khỏe nhưng nhìn chung là tạm ổn.
Nhà cửa là điều làm mình tương đối hài lòng.
Mình mượn câu thơ của Mãn Giác Thiền Sư thay cho lời chúc năm mới
"Chớ bảo xuân qua hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một nhành mai"
(Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhứt chi mai)

Nhành mai của hi vọng, của ước mơ sẽ luôn nở trong mùa xuân của sự lạc quan dù mùa xuân của trời đất đã qua đi tự lúc nào :)

Thứ Ba, 9 tháng 2, 2010

Birthday Party


Sinh nhật bạn thân...
Một chút suy tư...
...
hehehehe...

Thứ Năm, 4 tháng 2, 2010

Happy V-day to pi.gnigi'u


Vừa viết xong một bài rõ vui về anh iu pignigiu thì bị out, lúc vô thì bị mất hết. Hông thèm viết lại nữa. Dán cái hình này vô cho mọi người tha hồ tưởng tượng lẫn liên tưởng về một em tên là guinea pig....hehehe...xoxoxoxoxo

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2010

Chuyện bên lề một đám cưới

Có một người đang "dị ứng" vì lỡ ăn mấy con tôm "bự" trong tiệc cưới, không ngủ được nên trùm chăn, bật quạt ngồi viết blog, vui nhỉ (hihi...). Nghĩ thật lạ, trong lúc éo le thế mà lại có cảm hứng viết lách :D.
Vì đi tiệc cưới, nên dĩ nhiên là rất đông người. Mình bèn tận dụng cơ hội để quan sát mọi người. Chỉ là nhận xét mang tính cá nhân thôi :D

Chạy theo trào lưu mà chưa xây dựng cho mình một phong cách ăn mặc: Mình đứng chờ hai người bạn ở sảnh trước, tranh thủ thống kê luôn thì thấy các chị các cô rất thích mặc váy đen và khoét sâu (Do các anh thì mỗi áo sơ mi, hoặc áo thun, cũng không mấy gây chú ý ;)). Váy đen thực sự là lựa chọn thông minh cho tiệc tối và những buổi lễ quan trọng, bởi vì tính huyền bí của màu đen và tính an toàn với người mặc (che được khá nhiều khuyết điểm về hình thể) . Tuy nhiên, cũng bởi màu đen là màu cực tối, nó đòi hỏi tính thiết kế phải cao. Ren đấy, lụa đấy, sa tanh đấy nhưng nếu thiết kế xấu thì vẫn không đẹp được. Tuy nhiên, 10 chị thì có đến 7 chị là kiểu khoét sâu khoe bầu ngực lấp ló cùng bầu bụng hình như vẫn không chịu thua bầu ngực. Muốn khoe ngực và che bụng quả là không dễ vì lúc đó phần ngực phải khoét mà phần bụng phải lùm xùm hoặc nhấn nhún hoặc buộc nơ. Nếu vậy, với vóc dáng có phần mũm mĩm, đây gần như là nhiệm vụ bất khả thi rồi. Như vậy, đành phải ưu tiên, một là khoe ngực hai là che bụng. Mình nghĩ nên ưu tiên che bụng. Vì không khoe, người ta vẫn biết đấy là ngực, hơn nữa, đôi khi, kín đáo lại làm người ta tò mò hơn cởi mở, còn không che, bụng bự ai cũng thấy. Mình tin, các chị đều biết thế nhưng sao họ không làm??!! Hay vì "ngực tôi to, tôi có quyền..." (??!!)

Váy đằng váy, giày đằng giày, tóc đằng tóc: phong cách là cái được tạo nên từ tổng thể. Ví dụ, hôm nay mình muốn tạo phong cách sang trọng, mình phải làm sao để cả con người toát lên vẻ sang trọng. Váy đen thắt nơ ngang eo với giày cùng màu này, tóc xoăn nhẹ bồng bềnh, đánh mắt màu rêu ánh vàng, đeo một vòng đá lấp lánh. Một ngày kia, thích phong cách tiểu thư công chúa, mình mặc một bộ váy trắng ngà với phần hoa văn cùng màu thêu chìm phần thân trên, tóc buộc lệch, giày trắng ngà và một bộ vòng cổ, hoa tai ngọc trai. Một hôm khác, thích phong cách trẻ trung, mình diện một chiếc váy hoa văn đỏ đen phần thân dưới, tóc bới cao trên đỉnh đầu buộc thun đen giấu mối, đeo hoa tai tòn ten màu đỏ bằng đá san hô, một chiếc vòng hạt đen nhỏ có vài hạt đỏ bằng đá san hô và mặt đá trứng màu xanh, macara nhũ xanh giống màu mặt đá.

Dĩ nhiên, hôm nay có những chị rất đẹp, mặc cũng rất phong cách, tuy nhiên mình chưa thật sự ấn tượng lắm.


Những lỗi rất nhỏ làm hỏng phong cách: mang vớ da với giày hở mũi, giày xanh lè với váy hoa đen đỏ, móng tay dài chưa được làm sạch,...


Đó là chuyện bên lề thôi, còn đám cưới thì rất chi là vui ^^
(Còn tiếp)