
Nếu một người đem câu hỏi "Bạn định nghĩa niềm tin như thế nào?" đi hỏi những người khác nhau, mình tin rằng, họ sẽ nhận được những câu trả lời có thể rất khác nhau. Vì niềm tin là một điều rất trừu tượng. Hôm kia, mình nghe cô bạn nói về việc người iu mình...blah blah...đại loại là bạn có thể bắt gặp câu chuyện có mô típ như vậy và...nó không phải là hiếm. Nếu là mình, bạn sẽ làm gì? Mình đã đem chuyện này hỏi lại người iu mình một cách thẳng thắn nhưng không "nghiêm trọng". Một cô bạn mình không hỏi, gim hàng để đó. Một cô khác lại bí mật theo dõi. Một cô khác thì lập tức dằn mặt. Một cô khác cằn nhằn vô cớ (thực ra là có cớ). Vì sao mình chọn cách hỏi thẳng? Mình tin rằng "trao đổi trực tiếp" là hình thức truyền thông tin nhanh và chính xác nhất. Có bạn nói, làm vậy người iu (hoặc chồng) sẽ nói là không tin tưởng. Mình không cho là vậy. Nếu không tin tưởng, chắc hẳn mình đã theo dõi. Vì đã không tin rồi, hỏi thẳng cũng không giải toả được (do trong đầu đã có ngờ vực, làm sao tin được lời nói ra). Chính vì có lòng tin mà mình mới hỏi. Hỏi để nghe lời giải thích, để hiểu hơn về cách suy nghĩ của người ấy, hỏi để người ấy bộc bạch tâm tư nếu cần giãi bày, hỏi là để quan tâm. Khi hỏi, nghĩa là đã tin. Khi hỏi, ngầm cho người ấy biết mình quan tâm và mình tin tưởng. Vì hai con người không phải lúc nào cũng hiểu nhau 100%, lúc nào cũng đọc được suy nghĩ của nhau. Hai người vẫn cần trao đổi, cần thảo luận, cần tương tác để hiểu nhau. Vì có hiểu tình yêu thương mới thật sự. Vì hiểu mới có niềm tin thật sự. Giá trị của niềm tin nằm ở sự thấu hiểu.






